Hẳn là nhiều người trong chúng ta sẽ rất thắc mắc là vũ trụ được tạo ra như thế nào? Hay thực chất ai là người đã sáng tạo ra nó. Theo như người dân Trung Quốc, truyền thuyết của vũ trụ thực chất là do thần Bàn Cổ sáng tạo ra. Đây là một trong những vị thần được thờ phụng và tôn trọng nhất trong lịch sử của người dân Trung Quốc.
Mục lục
Bàn Cổ là ai ?
Theo như sử sách ghi lại, ông chính là ông tổ của loài người, và được một vị thần là “Mẹ” sinh ra. Được biết đến là một trong những vị thần vĩ đại, dựa trên Tam Hoàng Thiên Kinh, thì ông được sinh ra theo một câu chuyện. Tại một ngọn núi có một cục đá khá lớn và dường như đã nằm ở đấy khá lâu rồi. Sau khi đã thâu tóm hết tất cả tinh khí và sức mạnh của vũ trụ, sau hơn 10 tháng, khối đá ấy vỡ vụn và đã xuất hiện một vị Linh Chân, mang vóc dáng của con người, mang tên Bàn Cổ.
Trước khi trời đất được tạo ra, thì vũ trụ thời bấy giờ chỉ là một mớ hỗn độn, chỉ toàn đá bay lơ lửng, không khí, ánh sáng, nước hay gió đều không có. Ban đầu khi vừa được sinh ra, thần đã ngay lập tức bắt đầu tập đi và những hành động khác cơ bản của con người như chạy nhảy, tiêu thụ thức ăn như trái cây, và thịt. Thời gian trôi qua thần cũng ngày càng trở nên lớn hơn. Một ngày nọ, sau khi thần chạy về bên phía Tây của mình, thì ông bất ngờ tìm được một cái búa và một chiếc dùi. Hai vật này được người dân ghi chép là cân nặng lên đến ngàn cân. Và từ lúc này thì câu chuyện khai sinh lập địa của Bàn Cổ đã bắt đầu.
Vị thần vĩ đại đã sáng tạo ra vũ trụ, khai thiên lập địa của người Trung Quốc
Lúc này, trời đất vẫn còn rất mù mịt và đen tối. Xung quanh đều bị bao bao bọc bởi bụi bẩn và đá. Vì thấy, cảm thấy không thể chịu được với không gian chật hẹp và khó chịu này, ông liền dùng cây búa mà mình đã nhặt được, vung tay một phát thì mớ hỗn độn ấy đã bị phá vỡ hoàn toàn, đồng thời cũng đã mở ra được hai phần: Phần nhẹ và phần nặng. Phần nặng thì khi được sinh ra sẽ bay lên trời cao và lơ lửng ở đấy mỗi ngày, từ đấy dần dần tạo thành bầu trời trên cao mà chúng ta hiện đang thấy bây giờ. Còn lại là phần nặng thì vị tại phía dưới và tạo thành mặt đất.
Tuy nhiên khác với bấy giờ thì lúc ấy, Trái Đất của chúng ta còn thô sơ và trống trãi lắm. Vì thế ông đã ước cho Trời đất được phân biệt, thì lúc ấy các các thể mới có thể sinh sản ra được. Ngài đã ao ước cho các tiếng sấm đang vang dội trên bầu trời hãy dừng lại, cùng với đó là tất cả mọi sự vật đều có đủ cả. Lúc ấy, ông liền một tay cầm búa, một tay cầm dùi ra sức tạo ra cõi trần. Lúc này, thời gian trôi qua cũng đồng nghĩa với việc ngài càng ngày càng trở nên cao lớn, có thể nói ngài ấy bây giờ có thể đầu đội trời chân đạp đất. Lúc này Bàn Cổ chỉ lên trời và đặt là cha, chỉ tay xuống đất gọi là mẹ, và đặt muôn dân được sinh ra là con. Người đời tôn thờ ông chính là thuỷ tổ sáng lập ra mọi vật, và đặt tên cho ông một biệt danh là Thái Thượng Đạo Quân.
Những điều thú vị liên quan đến thần Bàn Cổ
Ông sống được hơn mười tám nghìn tuổi rồi quy tiên. Trước khi ngài chết, thì ngài được mọi người ghi chép là mắt trái ông hóa thành mặt trời, mắt phải biến thành mặt trăng, và máu ông đã trở thành sông, còn phần mỡ thì là biển, thảo mộc bây giờ được sinh ra từ tóc của ông, còn phần da thịt chuyển hóa thành đất đai. Xương cốt thì tạo nên thành các loại đá quý là vàng và châu báu như ngọc ngà, còn mồ hôi của ông hóa thành cơn mưa. Đầu của Bàn Cổ hóa thành một địa danh ở Trung Quốc là Đông Nhạc Thái Sơn, hai chân thì tạo nên Tây Nhạc Hoạ Sơn, còn tay ông bấy giờ là Bắc Nhạc Hằng Sơn.
Từ khi ngài mất đi thì lúc ấy, khoảng không gian dần trở nên trống trải hơn nữa. Mãi sau này thì không biết bao nhiêu năm thì Nữ Oa mới xuất hiện. Bà cũng là một vị thần có khả năng tạo nên con người. Cảm thấy thế gian hiện tại quá trống trãi nên đã dùng đất sét và nước tạo nên con người chúng ta lúc bấy giờ.
Kết bài
Như vậy mình đã giới thiệu cho anh em biết về vị thần Bàn Cổ vĩ đại trong lịch sử Trung Quốc rồi, nên có lẽ anh em cũng đã hiểu được đôi chút rồi đúng không nào. Những câu chuyện thần thoại được truyền tai nhau qua nhiều đời không phải lúc nào cũng đúng nhưng nó mang những giá trị về văn hoá và niềm tin của những đất nước khác nhau. Nên vì thế mà nó tạo nên những đặc trưng và những cái hay của mỗi quốc gia đúng không nào. Chúc anh em có một khoản thời gian vui vẻ sau khi đã đọc qua bài viết của mình.